Nhạc sĩ Hà Dũng
Gần đây, thị trường âm nhạc xuất hiện một vài giọng hát được coi là hy vọng của năm 2004, trong đó có Hồ Quỳnh Hương với CD “Vào đời” gồm 12 ca khúc của nhạc sĩ Hà Dũng. Giai Điệu Xanh có cuộc trao đổi với nhạc sĩ Hà Dũng về việc sáng tác của anh, về giọng hát Hồ Quỳnh Hương và những chuyện đời...
Anh đã có 2 album được phát hành và một số ca sĩ nổi tiếng cũng thường hát bài anh như Quang Dũng, Phi Hùng, anh có cho mình là một nhạc sĩ chuyên nghiệp không?
Đĩa trước của tôi tên là Khúc tự tình, bản thân cái tên ấy nói lên rằng tôi "không chuyên nghiệp", tôi viết nhạc cho riêng mình, CD ấy ra đời từ sự khuyến khích của bạn bè. Bây giờ CD thứ hai ra đời, thoạt đầu tôi cũng nghĩ đến nhiều cái tên đang nổi như Thanh Lam, Mỹ Linh, Trần Thu Hà, Mỹ Tâm, Quang Minh, Hồng Ngọc... nhưng tôi vẫn muốn kiếm tìm một người bạn tri âm có thể thể hiện ca khúc của mình đúng như mình mong muốn, và kết quả của cuộc tìm kiếm ấy là Hồ Quỳnh Hương. Và nếu người ta nói Hà Dũng là một nhạc sĩ tài tử, có lẽ cũng đúng!
Hồ Quỳnh Hương là một ca sĩ chuyên nghiệp nhưng lại chuyên hát nhạc của anh, một người tự nhận là chưa chuyên nghiệp, có vấn đề gì không? Và khái niệm chuyên nghiệp như tôi hiểu, không phải là anh sống bằng cái nghề đó, mà anh phải đem hết tâm huyết vào nghề, thứ hai, chuyên nghiệp còn ở đẳng cấp kỹ thuật... Còn anh, anh tự thấy kỹ năng sáng tác của mình thế nào?"
Tôi vẫn cứ luôn phải nói về chuyện chuyên nghiệp - không chuyên nghiệp theo một định kiến sẵn có ở Việt Nam chúng ta, như là tôi không sống bằng nghề, tôi không có bằng cấp... thì tôi là nghiệp dư. Nhưng nếu nói chuyên nghiệp theo cách anh vừa nói thì tôi cũng xin được... nhận!
Cái nhìn của anh về đời sống âm nhạc hiện nay, chúng ta chỉ bàn tới lĩnh vực ca khúc thôi?
Âm nhạc là tâm hồn con người nên tôi nghĩ ta không nên áp đặt đời sống âm nhạc phải thế này thế kia. Mỗi nước có những hoàn cảnh khác nhau, vậy cũng không nên so sánh Việt Nam với nơi này nơi khác. Tuy nhiên ở ta hiện nay, theo tôi nhận thấy, trong lĩnh vực ca khúc đang có những sự lạm phát, không chỉ ở bản thân số lượng ca khúc mà còn cả ở cung cách của người sáng tác và người thưởng thức nữa. Nhiều lúc tôi ngồi nghe nhạc mà chẳng hiểu bài hát ấy nói cái gì. Giá như ca khúc của chúng ta khi nghe có thể thấy ngay âm hưởng Việt Nam thì tốt biết mấy!
Anh vốn là một doanh nhân, trong kinh doanh có nhiều chuyện khá xa lạ với nghệ thuật, liệu việc anh sáng tác nhạc có phải là một cách "cứu rỗi”?
Lúc nào tôi cũng gắn bó với âm nhạc. Tôi cho rằng làm gì thì cũng phải có trách nhiệm với việc mình làm đến cùng. Lý do tôi gắn bó với âm nhạc, thứ nhất là tôi thích, thứ hai là tôi lại làm được. Với tôi, "cứu rỗi" được hiểu như là khi ta muốn thoát ra khỏi những phiền muộn, âu lo hay những gì ám ảnh, ràng buộc mình. Trong âm nhạc người ta không thể nói dối, bởi đó chính là tâm sự của người sáng tác.
Nghệ thuật âm nhạc và thi ca đòi hỏi rất nhiều, cả thời gian lẫn tâm sức của người nào trót đam mê. Chúng có thể nuốt chửng đời anh. Vì thế sẽ rất khó khi anh theo đuổi hoạt động nghệ thuật mà chỉ muốn giữ ở mức nghiệp dư, còn để dành thời gian cho kinh doanh. Mặt khác, anh lại muốn đẩy nghệ thuật của mình lên đỉnh cao, anh có thấy “kẹt” không?
Tôi nghĩ không phải với ai cũng xảy ra những mâu thuẫn kiểu đó. Với âm nhạc, tôi tin vào khả năng của mình. Tôi ít có dịp nghe lại nhạc của tôi, chỉ khi nào bạn bè yêu cầu thì tôi nghe lại, và đôi lúc tôi cũng tự hỏi: "Sao mình lại làm được điều đó nhỉ?" Tôi luôn tin có những sức mạnh siêu nhiên chi phối mọi việc trong đời. Tôi có thể tự trả lời câu hỏi của chính tôi ban nãy, có lẽ là trời cho tôi, trời cho thì tôi phải giữ lấy. Tôi trông vào những cảm xúc bất chợt và cả những cảm xúc được tích luỹ từ lâu trong tâm hồn, và tôi chỉ biết nỗ lực làm việc hết mình!
Lao động nghệ thuật của anh thế nào? Có thuộc loại "khổ sai" không?
Chắc là không. Tôi dùng công việc này để làm lối thoát cho công việc khác, bởi vậy khi nào tôi cảm thấy mình sắp thành "khổ sai" ở việc này thì tôi sẽ cố thoát ra bằng việc khác!
Tìm được giọng hát Hồ Quỳnh Hương cũng là một hạnh phúc của anh như anh đã nói. Anh chọn Hồ Quỳnh Hương vì giọng hát hay vì điều gì khác?
Tôi xin nói lại rằng tôi tin vào trời đất. Khi tôi gặp Hồ Quỳnh Hương, không phải giọng hát của cô ấy thuyết phục tôi. Tôi nhận thấy sự giống nhau giữa Hồ Quỳnh Hương và tôi, nhất là với những chuyện xảy ra trong đời. Thứ hai, rất đơn giản, cô ấy là người biết điều, sống tốt với mọi người. Nếu một người không có phẩm chất ấy thì dù trời có cho một khả năng gì đó thì trời cũng lấy lại ngay thôi.
Khi gặp Quỳnh Hương, anh có viết được nhiều ca khúc không? Hay đa số các bài hát đã được viết trước đó?
Tôi luôn có cảm giác những bài hát tôi viết ra dù trước kia hay bây giờ đều là để cho Hồ Quỳnh Hương hát, và cô ấy cũng cảm thấy điều đó.
Anh có nghĩ giọng hát Hồ Quỳnh Hương sẽ thăng hoa khi hát các ca khúc của anh không?
Tôi vẫn nói rằng thật hạnh phúc cho người sáng tác là ở mỗi thời điểm lại gặp được một giọng hát thích hợp. Hồ Quỳnh Hương là giọng hát của ngày hôm nay!
Anh có nghĩ âm nhạc của anh là âm nhạc của ngày hôm nay không?
Có người trong giới nhạc nói rằng rồi đây người ta sẽ phải nói đến âm nhạc của Hà Dũng, tôi nghĩ, dùng từ "âm nhạc" thì hơi to tát, đó chỉ là những giai điệu mà trong những giây phút cảm xúc, Hà Dũng đã viết được! Đó là những gì mà tôi dành tặng cho cuộc đời này, và nếu có ai đó chia sẽ những xúc cảm của tôi thì đối với tôi, đó là niềm hạnh phúc!
Xin cảm ơn anh về những lời bộc bạch thẳng thắn và chân tình trong cuộc đối thoại này.
Trúc Quỳnh thực hiện
(Theo Giaidieuxanh)
Anh đã có 2 album được phát hành và một số ca sĩ nổi tiếng cũng thường hát bài anh như Quang Dũng, Phi Hùng, anh có cho mình là một nhạc sĩ chuyên nghiệp không?
Đĩa trước của tôi tên là Khúc tự tình, bản thân cái tên ấy nói lên rằng tôi "không chuyên nghiệp", tôi viết nhạc cho riêng mình, CD ấy ra đời từ sự khuyến khích của bạn bè. Bây giờ CD thứ hai ra đời, thoạt đầu tôi cũng nghĩ đến nhiều cái tên đang nổi như Thanh Lam, Mỹ Linh, Trần Thu Hà, Mỹ Tâm, Quang Minh, Hồng Ngọc... nhưng tôi vẫn muốn kiếm tìm một người bạn tri âm có thể thể hiện ca khúc của mình đúng như mình mong muốn, và kết quả của cuộc tìm kiếm ấy là Hồ Quỳnh Hương. Và nếu người ta nói Hà Dũng là một nhạc sĩ tài tử, có lẽ cũng đúng!
Hồ Quỳnh Hương là một ca sĩ chuyên nghiệp nhưng lại chuyên hát nhạc của anh, một người tự nhận là chưa chuyên nghiệp, có vấn đề gì không? Và khái niệm chuyên nghiệp như tôi hiểu, không phải là anh sống bằng cái nghề đó, mà anh phải đem hết tâm huyết vào nghề, thứ hai, chuyên nghiệp còn ở đẳng cấp kỹ thuật... Còn anh, anh tự thấy kỹ năng sáng tác của mình thế nào?"
Tôi vẫn cứ luôn phải nói về chuyện chuyên nghiệp - không chuyên nghiệp theo một định kiến sẵn có ở Việt Nam chúng ta, như là tôi không sống bằng nghề, tôi không có bằng cấp... thì tôi là nghiệp dư. Nhưng nếu nói chuyên nghiệp theo cách anh vừa nói thì tôi cũng xin được... nhận!
Cái nhìn của anh về đời sống âm nhạc hiện nay, chúng ta chỉ bàn tới lĩnh vực ca khúc thôi?
Âm nhạc là tâm hồn con người nên tôi nghĩ ta không nên áp đặt đời sống âm nhạc phải thế này thế kia. Mỗi nước có những hoàn cảnh khác nhau, vậy cũng không nên so sánh Việt Nam với nơi này nơi khác. Tuy nhiên ở ta hiện nay, theo tôi nhận thấy, trong lĩnh vực ca khúc đang có những sự lạm phát, không chỉ ở bản thân số lượng ca khúc mà còn cả ở cung cách của người sáng tác và người thưởng thức nữa. Nhiều lúc tôi ngồi nghe nhạc mà chẳng hiểu bài hát ấy nói cái gì. Giá như ca khúc của chúng ta khi nghe có thể thấy ngay âm hưởng Việt Nam thì tốt biết mấy!
Anh vốn là một doanh nhân, trong kinh doanh có nhiều chuyện khá xa lạ với nghệ thuật, liệu việc anh sáng tác nhạc có phải là một cách "cứu rỗi”?
Lúc nào tôi cũng gắn bó với âm nhạc. Tôi cho rằng làm gì thì cũng phải có trách nhiệm với việc mình làm đến cùng. Lý do tôi gắn bó với âm nhạc, thứ nhất là tôi thích, thứ hai là tôi lại làm được. Với tôi, "cứu rỗi" được hiểu như là khi ta muốn thoát ra khỏi những phiền muộn, âu lo hay những gì ám ảnh, ràng buộc mình. Trong âm nhạc người ta không thể nói dối, bởi đó chính là tâm sự của người sáng tác.
Nghệ thuật âm nhạc và thi ca đòi hỏi rất nhiều, cả thời gian lẫn tâm sức của người nào trót đam mê. Chúng có thể nuốt chửng đời anh. Vì thế sẽ rất khó khi anh theo đuổi hoạt động nghệ thuật mà chỉ muốn giữ ở mức nghiệp dư, còn để dành thời gian cho kinh doanh. Mặt khác, anh lại muốn đẩy nghệ thuật của mình lên đỉnh cao, anh có thấy “kẹt” không?
Tôi nghĩ không phải với ai cũng xảy ra những mâu thuẫn kiểu đó. Với âm nhạc, tôi tin vào khả năng của mình. Tôi ít có dịp nghe lại nhạc của tôi, chỉ khi nào bạn bè yêu cầu thì tôi nghe lại, và đôi lúc tôi cũng tự hỏi: "Sao mình lại làm được điều đó nhỉ?" Tôi luôn tin có những sức mạnh siêu nhiên chi phối mọi việc trong đời. Tôi có thể tự trả lời câu hỏi của chính tôi ban nãy, có lẽ là trời cho tôi, trời cho thì tôi phải giữ lấy. Tôi trông vào những cảm xúc bất chợt và cả những cảm xúc được tích luỹ từ lâu trong tâm hồn, và tôi chỉ biết nỗ lực làm việc hết mình!
Lao động nghệ thuật của anh thế nào? Có thuộc loại "khổ sai" không?
Chắc là không. Tôi dùng công việc này để làm lối thoát cho công việc khác, bởi vậy khi nào tôi cảm thấy mình sắp thành "khổ sai" ở việc này thì tôi sẽ cố thoát ra bằng việc khác!
Tìm được giọng hát Hồ Quỳnh Hương cũng là một hạnh phúc của anh như anh đã nói. Anh chọn Hồ Quỳnh Hương vì giọng hát hay vì điều gì khác?
Tôi xin nói lại rằng tôi tin vào trời đất. Khi tôi gặp Hồ Quỳnh Hương, không phải giọng hát của cô ấy thuyết phục tôi. Tôi nhận thấy sự giống nhau giữa Hồ Quỳnh Hương và tôi, nhất là với những chuyện xảy ra trong đời. Thứ hai, rất đơn giản, cô ấy là người biết điều, sống tốt với mọi người. Nếu một người không có phẩm chất ấy thì dù trời có cho một khả năng gì đó thì trời cũng lấy lại ngay thôi.
Khi gặp Quỳnh Hương, anh có viết được nhiều ca khúc không? Hay đa số các bài hát đã được viết trước đó?
Tôi luôn có cảm giác những bài hát tôi viết ra dù trước kia hay bây giờ đều là để cho Hồ Quỳnh Hương hát, và cô ấy cũng cảm thấy điều đó.
Anh có nghĩ giọng hát Hồ Quỳnh Hương sẽ thăng hoa khi hát các ca khúc của anh không?
Tôi vẫn nói rằng thật hạnh phúc cho người sáng tác là ở mỗi thời điểm lại gặp được một giọng hát thích hợp. Hồ Quỳnh Hương là giọng hát của ngày hôm nay!
Anh có nghĩ âm nhạc của anh là âm nhạc của ngày hôm nay không?
Có người trong giới nhạc nói rằng rồi đây người ta sẽ phải nói đến âm nhạc của Hà Dũng, tôi nghĩ, dùng từ "âm nhạc" thì hơi to tát, đó chỉ là những giai điệu mà trong những giây phút cảm xúc, Hà Dũng đã viết được! Đó là những gì mà tôi dành tặng cho cuộc đời này, và nếu có ai đó chia sẽ những xúc cảm của tôi thì đối với tôi, đó là niềm hạnh phúc!
Xin cảm ơn anh về những lời bộc bạch thẳng thắn và chân tình trong cuộc đối thoại này.
Trúc Quỳnh thực hiện
(Theo Giaidieuxanh)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét